Văn mẫu lớp 5: Tả cảnh đường phố vào buổi chiều bao gồm những bài văn hay chọn lọc, giúp các em học sinh biết cách lập dàn ý, sắp xếp ý, triển khai ý và chọn các chi tiết tiêu biểu nhằm miêu tả đường phố vào buổi chiều.
Lập dàn ý Tả cảnh đường phố vào buổi chiều
1. Mở bài
- Giới thiệu đường phố em định tả vào buổi chiều là con đường Giảng Võ
- Vị trí: Con đường nối những phố cổ của Hà Nội với một vùng đang mở mang
2. Thân bài
- Đường đôi, rộng, hai bên cao thấp và ở giữa có hàng cây cổ thụ
- Lòng đường rộng, ô tô, xe máy, xe đạp, xích lô chạy đông đúc
- Nhiều xe máy tạo thành từng dòng, người mặc quần áo đủ màu sắc khác nhau, những khuôn mặt hồng hào, tươi vui
- Trên vỉa hè, người đi bộ tấp nập; các cửa hàng sáng sủa người mua kẻ bán ra vào nhộn nhịp.
3. Kết bài:
Cảm nghĩ của em về buổi chiều trên con đường đó.
Tả cảnh đường phố vào buổi chiều Ngắn gọn
Chiều mùa đông, em đứng trước cổng trường để chờ bố đến đón sau giờ tan học. Lâu lắm rồi, em mới được ngắm nhìn con đường này một cách trọn vẹn như thế.
Trường em nằm ở cuối phố, nên khi đứng ở cổng trường, có thể nhìn bao quát cả con đường. Con đường này khá dài, gồm hai chiều đi song song được ngăn cách bởi một dải phân cách ở giữa. Giải phân cách ấy rộng chừng gần 1m, được trồng các cây cọ và hoa loa kèn rất đẹp. Lúc này tuy đã là mùa đông, nhưng nhờ được chăm sóc chu đáo, nên dải cây ấy rất xanh tốt. Hai bên đường, người ta trồng các cây sấu rất cao lớn, dù mùa đông tán cây vẫn xanh um, không xơ xác như cây bàng trên sân trường em. Cứ cách một đoạn, sẽ có một cột đèn đường cao, với bóng đèn to tròn như quả bóng đá. Lúc này, trời đã bắt đầu chuyển tối dần, nên đèn đường đã được bật. Bóng đèn tỏa ánh sáng màu vàng cam ấm áp, xua bớt giá lạnh. Hai bên đường, các cửa hàng đều đã bắt đầu lên đèn. Vì là các cửa hàng gần trường, chủ yếu phục vụ học sinh và giáo viên, nên cuối chiều các cô các bác cũng lục đục đóng cửa. Dòng người trên đường cũng thưa thớt dần, không tấp nập, nhộn nhịp như khi vừa tan trường. Chỉ một lát thôi, mà trời đã nhá nhem tối, sương mù tỏa ra dày đặc, nuốt chửng những mái nhà cao tầng. Những cây sấu ven đường chỉ còn nhìn thấy những vệt cắt đen hằn lên nền trời. Từ đầu đường, bố em xuất hiện vội vàng. Ngồi lên xe của bố để về nhà, những ngôi nhà hai bên đường lùi dần về sau. Đi dưới lòng đường, em nghe rõ tiếng gió rít lạnh qua hai bên tai. Những tán lá cũng đung đưa trong cơn gió tối, đem đến chút âm thanh cho con đường vắng vẻ.
Một chiều muộn trên con đường trước cổng trường em là như thế đó. Dáng vẻ ấy khác hẳn vẻ đông đúc buổi sáng, nhưng cũng có nét đẹp và sức hút riêng của mình.
Tả cảnh đường phố vào buổi chiều Mẫu 1
Từ những đường phố cổ nhỏ hẹp quanh khu vực Văn Miếu xuôi theo đường Cát Linh, ta gặp con đường Giảng Võ rộng thênh thang. Mỗi buổi chiều được dạo bước trên con đường này thật thú vị biết bao!
Con đường này nối trung tâm cũ với cả một vùng rộng lớn đang mở mang. Đoạn từ cuối đường Cát Linh dẫn tới khu Triển lãm Giảng Võ một bên cao, một bên thấp, ở giữa là hàng cây bóng mát lâu năm cành lá sum sê, gốc cây được xây bọc cẩn thận tỏa tán lá xanh um xuống đường phố. Chiều nay, em lên thăm ông nội ở dãy nhà D của khu nhà tập thể. Buổi chiều nên phía đường thấp đông xe cộ hơn vì dòng người tan làm đang vội vã, hối hả trở về nhà. Ngày trước, nghe ông em nói đoạn đường này rất vắng vẻ, phương tiện chủ yếu là xe đạp, vậy mà giờ đây xe máy, ô tô đi lại nườm nượp. Dòng xe cộ nối đuôi nhau đi lại bon bon, vài người vội vã phóng xe thật nhanh trên đường, một số khác thư thả, thong dong đi bộ trên vỉa hè. Thấp thoáng có bóng mấy xe xích lô thấp và rộng chở hàng và chở người chạy chậm chạp. Những khuôn mặt hồng hào, rạng rỡ, những tiếng cười, tiếng nói, tiếng động cơ, tiếng còi xe hòa trộn vào nhau tạo nên một bản nhạc âm thanh đường phố thật náo nhiệt.
Đang là mùa đông nên bầu trời có chút hơi xám buồn, những đám mây nặng nề lững lờ trôi, thỉnh thoảng có cơn gió lành lạnh thổi qua khiến mấy chiếc lá còn sót lại vẫy vẫy trong gió. Dọc dãy nhà cao tầng và cả phía đối diện, các cửa hàng, cửa hiệu, quán hàng rộn ràng, tấp nập người mua kẻ bán ra vào làm cho đường phố như cũng được tiếp thêm sinh khí, tràn đầy sức sống hẳn lên. Lúc này, trời cũng đã trở nên tối hơn, đèn điện từ các quán với đủ màu sắc hòa cùng đèn xe máy tạo nên dòng chảy sáng rực cả con đường. Mấy chiếc đèn cao áp với các cột đèn cao vút đứng trầm ngâm, lặng lẽ ngắm nhìn cảnh vật phía dưới.
Buổi chiều ở con đường Giảng Võ khá yên bình và tĩnh lặng. Càng dạo bước trên con đường này, em càng thêm yêu Hà Nội, yêu đất nước mình hơn. Em tự nhủ với lòng mình sẽ học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương, đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.
Tả cảnh đường phố vào buổi chiều Mẫu 2
Chiều nào cũng vậy, sau giờ tan học, em cùng các bạn trong lớp hòa vào dòng người xuôi ngược trên đường Cách mạng tháng Tám để về nhà.
Đường phố trong thời điểm này thật tấp nập vì giờ tan học cũng thường là lúc các công sở nghỉ việc. Xe cộ đi lại như mắc cửi và dòng người đi bộ nườm nượp trên các tuyến giao thông. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng động cơ xe máy và vô vàn những tiếng động khác hợp lại tạo nên một thứ âm thanh hỗn độn huyên náo khắp đường phố.
Trên các vỉa hè, từng đoàn học sinh vai quàng khăn đỏ, tay ôm cặp líu ríu theo nhau chuyện trò rôm rả. Thỉnh thoảng, các bạn dừng lại ở một quầy sách báo, tìm kiếm “Thám tử lừng danh Co-nan” hoặc “Túp lều của chú Tôm”… để về xin tiền mẹ mua, rồi lục đục kéo nhau đi. Hai bên hè phố, nhà cửa san sát. Chỗ thì bán sách báo, dụng cụ văn phòng, chỗ thì bán cát sét, băng nhạc… Giữa lòng đường, xe cộ hai chiều đông nghìn nghịt. Chiếc đổ xuôi Sài Gòn, chiếc ngược Bình Tây. Đến chỗ rẽ, dòng người, xe cộ tách ra nhiều luồng. Lòng đường như được giãn ra, thoáng hơn. Nhưng rồi ít phút sau, không biết xe từ đâu lại bắt đầu ùn ùn đi tới. Những chiếc xe buýt to chở công nhân ra về nhấn còi inh ỏi xin đường nhưng không tài nào vượt lên trước được. Xe gắn máy cố len lỏi thoát ra khỏi dòng xe đang kẹt cứng. Những chiểc xe ba gác, xích lô chở hàng thì thường hay chạy nhanh, như đi cứu hỏa.
Đẹp nhất, thong thả nhất trên đường vẫn là những nữ sinh trong tà áo dài trắng. Dường như các chị không bận tâm gì đến chuyện chạy nhanh hay chậm, ung dung đủng đỉnh như người đi dạo phố. Phía ngã tư, dù có đèn báo hiệu nhưng chú cảnh sát giao thông vẫn đứng ở đấy để xử lí các tình huống bất trắc xảy ra ở giao lộ. Thỉnh thoảng tiếng còi từ miệng chú vang lên: “Tuýt! Tuýt!…” nhắc nhở mọi người dừng lại vạch quy định và tuân thủ đèn tín hiệu. Những cô chú nhân viên đi làm về chở trên xe những đứa con vừa tan học. Chúng ngồi phía sau xe, mắt ngơ ngác ngắm dòng xe xuôi ngược. Những đứa trẻ mẫu giáo thì được ngồi phía trước, hai tay đập lia lịa vào tay lái, miệng ríu rít: “Tránh ra! Tránh ra!” làm ai nấy cũng phải phì cười.
Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường cao khoảng năm mươi phân chạy đài theo con đường được tô sơn trắng và đỏ. Một vài khách bộ hành rảo bước trên lề đường nhìn trước ngó sau rồi băng qua dải phân cách mau lẹ. Xa xa phía cửa hàng bán thực phẩm, hoa quả gần nhà em, những cô chú công nhân dừng xe lại mua thức ăn chuẩn bị cho bữa cơm chiều rồi vội vã lên xe, nhấn ga vù đi.
Ánh nắng yếu ớt của buổi chiều dần dần khuất sau dãy nhà cao tầng dọc đường phố. Hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Đèn hai bên đường và trong các tiệm buôn bán, nhà dân đã sáng tự bao giờ. Đường phố đã bớt ồn ào, nhộn nhịp. Dòng người và xe cộ vẫn xuôi ngược trên đường nhưng đã thưa dần. Một vài cô công nhân về muộn, gò lưng tăng tốc độ để kịp chuẩn bị bữa cơm chiều cho gia đình. Em cũng nhanh chân hơn chọ kịp dùng bữa cơm tối cùng bố mẹ và chị Hai. Nắng đã tắt hẳn. Thành phố chuyển mình sang những hoạt động mới của một buổi tối.
Thành phố của em thật sôi động nhưng rất trật tự văn minh. Em mong sao mọi người luôn có ý thức tôn trọng luật lệ giao thông để đảm bảo an toàn trên đường phố và không xảy ra những tai nạn đáng tiếc.